Nhúng chàm cực phẩm_c12


Chương 12: Ánh mắt giằng co không có hiệu quả

Yến tiệc tan lúc đêm đã khuya, Trầm Sơ Trạch cùng Hi Dương sóng vai cùng đi, đêm khuya xe taxi không gọi được. Tuy là đêm hè, nhưng gió đêm vẫn là lạnh như trước. Vừa mới bị người vây quanh, bây giờ Hi Dương không khỏi cảm thấy rất lạnh, gió thổi qua một cái, nàng liền run cầm cập cả lên.

Trầm Sơ Trạch quay đầu liếc nhìn nàng một cái, lại phát hiện Hi Dương mỉm cười nhìn hắn. Mỉm cười, cởi tây trang áo khoác đưa qua. Hi Dương không có tiếp, ôn nhu nói:“Anh hẳn là phải phủ thêm cho em mới đúng.”

Trầm Sơ Trạch lắc đầu, đem áo phủ thêm cho Hi Dương, còn thực săn sóc giúp nàng chỉnh lại áo, cánh tay thon dài rắn chắc hoàn trụ lưng Hi Dương.

Hi Dương khóe môi mỉm cười, cúi đầu nói:“Trạch, anh không cần đối tốt với em như vậy, nếu không, em sẽ luyến tiếc rời anh đi.”

“Đứa ngốc, nói cái gì đâu?” Trầm Sơ Trạch nhu nhu Hi Dương phát,“Vô luận thế nào, anh đều đối với em hảo, đối với em hảo cả đời ! Đừng nghĩ nhiều nữa.”

Hi Dương nhìn sườn mặt tuấn lãng của Trầm Sơ Trạch trong lòng không khỏi cảm khái. Trạch, kỳ thật người ngốc là anh, anh nghĩ rằng em không hiểu sao, kỳ thật cái gì em đều biết. Lúc trước là em theo đuổi anh ba năm anh mới chấp nhận em. Muốn nói ba năm mới nhận, trong đó có bao nhiêu nguyên nhân chỉ sợ chỉ có anh mới rõ ràng nhất, nhưng là nguyên nhân chính yếu, em lại sớm biết được, cũng đã sớm tự mình hiểu lấy, vô luận làm thật tốt, cuối cùng người đứng ở bên cạnhTrầm Sơ Trạch anh: Trầm thái thái, nữ nhân đó vĩnh viễn không phải là ta Hi Dương!

Trong mắt Hi Dương, bóng dáng cao lớn Trầm Sơ Trạch có chút mơ hồ.

……

Ngày hôm sau, Uông Vượng lén lút đi vào công ty, tới trước “Thái tử phi” phao cái mị nhãn, trực tiếp đi thang bộ. Nữ nhân này không dám đi thang máy, sợ trong thang máy xui xẻo lại gặp Trầm Sơ Trạch.

Đáng tiếc a đáng tiếc, phúc đức tích lũy không đủ, chờ nàng thở hổn hển như ngưu đi đến lầu 8 lại gặp Trầm Sơ Trạch!

Trong nháy mắt nhìn đến Trầm Sơ Trạch kia, trong đầu Uông Vượng bỗng nổi lên ý muốn làm tội phạm…….. á á á, nàng muốn giết người a ! Nam nhân chết tiệt này có phải có thù với nàng hay không mà đi đâu cũng gặp hết a !

Kỳ thật Uông Vượng cũng chưa có gặp qua Trầm Sơ Trạch như thế này. Hắn thân hình dựa vào tường, đầu ngón tay lóe ánh lửa lúc sáng lúc tối, tiếp điện thoại, nhưng là ngữ khí không tốt.

Tiếng bước chân Uông Vượng làm kinh động Trầm Sơ Trạch, quay đầu liếc nhìn nàng một cái, một tay niết diệt đầu mẩu thuốc lá, một bên vội vàng cúp điện thoại.

Đứng ở bậc cầu thang dưới, Uông Vượng không hề động đậy liền như vậy nhìn chằm chằm Trầm Sơ Trạch, Trầm Sơ Trạch cũng từ trên cao nhìn xuống nàng.

Hai người đối diện .

Uông Vượng kiên trì tản ra khí thế áp đảo cùng Trầm Sơ Trạch giằng co, cái này thật không phải là người làm mà. Cuối cùng Uông Vượng bại trận, hết sức cố gắng nói:“Trầm Sơ Trạch, anh có thể cho qua hay không a!”

Trầm Sơ Trạch bỗng nhiên bật cười:“Anh còn nghĩ đến em muốn cùng với anh so định lực, nguyên lai em là cảm thấy anh cản đường của em a. Em xem xem hàng hiên này rộng như vậy, anh không e ngại em a.” Phong hoa tuyệt đại trên mặt xấu xa cười làm con người ta mơ màng.

Uông Vượng cảm thấy Trầm Sơ Trạch năm đó giống như đã trở lại. Cũng là cười xấu xa như vậy, cũng là làm cho người ta tức chết đi như vậy.

Thấy Uông Vượng không hề nhúc nhích, Trầm Sơ Trạch từng bước một từng bước một theo thang lần lượt đi xuống, đi đến trước mặt Uông Vượng. Ưu thế thân cao lại còn đứng ở bậc cầu thang, làm cho Uông Vượng phải lấy 75 độ nhìn lên.

“Anh…… anh muốn làm gì?” Uông Vượng nhìn về phía sau không thấy ai, có chút hoảng sợ mở miệng .

“Cái gì là muốn làm gì?” Trầm Sơ Trạch vẻ mặt đứng đắn,“Hôm nay sau khi tan sở, anh mời em ăn cơm.”

“Vì cái gì?” Uông Vượng theo bản năng liền hỏi ra, lúc nhìn đến mặt Trầm Sơ Trạch âm trầm xuống lại cảm thấy hối hận.

“Vì cái gì?” Trầm Sơ Trạch nhẹ giọng hỏi lại, trong giọng nói có thản nhiên cười lạnh,“Uông Vượng, đừng quên, năm cấp ba ấy, lúc thi vào trường cao đẳng chấm dứt, em còn thiếu anh một bữa cơm. Vốn không nghĩ cho em mời, nhưng nếu như vậy, hôm nay mời đi. Mười phút sau khi tan sở, ở cổng lớn công ty, không gặp không về!”

Sắc mặt không tốt nói xong, Trầm Sơ Trạch liền xoay người ly khai.

Vừa mới hắn rất gần nàng, nàng có thể ngửi được trên người hắn mùi thuốc lá. Hắn hút thuốc. Nàng nhớ rõ nàng từng cùng hắn nói qua, nàng ghét nhất mùi thuốc lá, hắn nói hắn cũng ghét nhất lúc bị ngửi thấy mùi thuốc lá. Trong lúc đó đột nhiên cảm thấy khoảng cách hai người như kéo gần lại. Sau đó nàng còn khoe ra nói nhà nàng không có người nào hút thuốc, ba nàng anh nàng cũng không hút. Mỗi lúc như vậy, Trầm Sơ Trạch luôn thở dài một hơi, bộ dáng làm bộ như thực hâm mộ của nàng, nói nhà bọn họ luôn sương khói lượn lờ.

Uông Vượng lắc lắc đầu, thế nào mà nhớ tới chuyện lâu như vậy đâu? Lắc đầu, hướng văn phòng đi tới.

Vừa đến cửa văn phòng chợt nghe Triệu Mạn lớn tiếng kêu sợ hãi, biết biết miệng, nhất định lại có chuyện tốt gì rồi. Triệu Mạn này, khi có chuyện tốt gì thì đều la lớn hơn người khác, khi có chuyện xấu thì tinh thần tụt dốc cũng nhanh hơn người khác.

Vừa vào cửa, Triệu Mạn nhào tới, ôm lấy vai Uông Vượng, bát quái hề hề gian tà cười nói:“Vượng tỷ, tỷ cư nhiên mời chúng ta ăn cơm lại còn kêu Trầm đại luật sư đến thông tri, thật sự là đủ lớn a ! Nói, cái gì là giá thị trường! Thành thật công đạo!”

“Cái gì?! Ta khi nào thì nói muốn mời các ngươi ăn cơm ?!” Uông Vượng kinh hãi, mình mời tụi này đi ăn khi nào chứ, ăn như vậy chính là ăn xương máu của mình rồi !“Đợi đợi đã……” Uông Vượng bắt được mấu chốt trong lời nói.

Trầm Sơ Trạch! Lại là hắn, nhất định là hắn cảm thấy một mình hắn cùng nàng ăn cơm không có lời, hơn nữa sợ nàng phóng nàng bồ câu chạy mất, nên kêu thêm một đám người này, làm cho mình phải đáp ứng. Nàng đáp ứng cũng không được mà  không đáp ứng càng không được a!

Đáp ứng, tiền như máu xuất ra đau quá a, chi phiếu cộng thêm vào cũng không đủ; Không đáp ứng, chính là thừa nhận mình có tật giật mình không dám đi cùng hắn, sau đó, trở thành đề tài bát quát cho toàn công ty! Tương lai vô cùng ‘huy hoàng’!!!

“Để nói sau!” Uông Vượng bỏ tay Triệu Mạn ra, trừng từng đạo ánh mắt bát quái hề hề, vào văn phòng trợ lý của mình.

Vừa ngồi xuống ghế, có người gõ cửa, là tiểu muội không biết tên, nghe nói là Trầm Sơ Trạch mang vào công ty, là trợ lý chuyên trách của hắn.

Trang phục của tiểu muội cùng trang phục của Uông Vượng lúc trước không khác nhau mấy, một thân lão xử nữ cộng thêm một cặp kính đen thật to, lạnh như băng không mang theo cảm tình gì:“Uông tiểu thư, Trầm luật sư tìm ngài. Ngài đi qua một chuyến đi.”

Nói xong liền đóng cửa lại đi ra, dĩ nhiên lưu lại Uông Vượng trong gió hỗn độn!!!

Rơi vào đường cùng Uông Vượng chỉ có thể gọi cái đứa nhỏ thực tập không hay ho kia vào phòng lần nữa. Bởi vì nàng không biết điện thoại Trầm Sơ Trạch, cũng không biết số nội tuyến của hắn. Sắc mặt không được tốt lắm đối với đứa nhỏ không hay ho nói:“Cô giúp ta nói với Trầm luật sư hôm nay buổi tối ta có chuyện, chuyện rất trọng yếu, nếu hắn muốn làm đại liên hoan thì cứ tự tiện, nhưng đừng nhắc tên ta.”

Đứa nhỏ không hay ho khúm núm đi ra ngoài, lúc hắn mở cửa, Uông Vượng thấy ở cửa tụ một đống người nghe bát quái, hơn nữa cầm đầu chính là chủ quản của nàng! Cái này thì kêu nàng phát tác như thế nào? Nàng còn muốn bát cơm a! Ông trời ơi!

Không cần nghĩ cũng chỉ biết bên ngoài đã đồn thành cái dạng gì rồi a! Nhất định là nói Uông Vượng nàng đang truy Trầm Sơ Trạch tuổi trẻ đầy hứa hẹn, anh tuấn nhiều kim, lại còn giả bộ, hai người ở mặt ngoài phân rõ giới hạn, trên thực tế  kêu “Hồng Nhạn”[ tiểu muội ] truyền thư, bát quái vân vân vân vân……

12 bình luận (+add yours?)

  1. lana
    Th2 11, 2011 @ 11:01:53

    tks b

    Trả lời

  2. lion
    Th2 11, 2011 @ 11:22:37

    thanks bạn

    Trả lời

  3. schwar
    Th2 11, 2011 @ 12:03:13

    a, ko ai lay vay ta lay ca tem lan phong bi luon. vet sach het luon ca ruot. thanks

    Trả lời

  4. rainbow113
    Th2 11, 2011 @ 13:09:37

    thanks

    Trả lời

  5. Kid
    Th2 11, 2011 @ 14:04:09

    Thanks nàng.
    Đội bát quái nắm bắt tin tức nhanh ghê

    Trả lời

  6. kaka
    Th2 11, 2011 @ 14:55:08

    thanks nang nha,co len

    Trả lời

  7. namlunsieumap
    Th2 11, 2011 @ 16:38:59

    lâu lắm rồi nàng Uông mới xuất hiện

    Trả lời

  8. hikaru128
    Th2 11, 2011 @ 20:19:57

    truyện này hay

    Trả lời

  9. khabit
    Th2 11, 2011 @ 23:16:17

    Ta… ét cái tên Thạch rau câu kia -__-!
    Nam 9 hay nam ko 9 ta cũng ét!!!!!!!!!!!!!! >_<

    Trả lời

  10. sieuluoi91
    Th2 12, 2011 @ 09:40:39

    thanks ss. Chẳng mấy khi vào com đc >.<

    Trả lời

  11. kang naoto
    Th3 06, 2011 @ 16:34:22

    tk!! ss!! ^^

    Trả lời

Gửi phản hồi cho schwar Hủy trả lời