Chương 2.2
Edit: Kate
Mọi việc tạm gác lại, thời gian trôi qua không ngờ gần ba tiếng đồng hồ.
Phàn Sở Ngữ đột nhiên ngẩng đầu, nhìn đồng hồ trên tường chỉ giờ, thế này mới đột nhiên từ trong bi thương bừng tỉnh.
“Thực xin lỗi, lão bản, tôi không biết thời gian đã trễ thế này.” Cô bởi vì anh suốt đêm ở bên cạnh mình, áy náy nói “Cám ơn anh đêm nay lo lắng cho tôi, còn có, thực xin lỗi làm phiền anh nhiều thời gian như vậy. Anh nhanh về nhà nghỉ ngơi, tôi đã không có việc gì. Lại cám ơn anh đã hỗ trợ, cám ơn anh.” Nói xong, cô hướng anh khom người chào thật thấp.
Hành động của cô thật sự khiến cho anh buồn cười. Nhưng Hạ Tử Kình lúc này ngay cả mỉm cười đều cười không được, thầm nghĩ đem cô kéo vào trong lòng, dùng sức ôm lấy cô, làm cho cô từ nay về sau dựa vào anh.
Đương nhiên, anh chỉ dám nghĩ mà không dám động, miễn cho cô nghĩ anh là sắc lang, giậu đổ bìm leo.
Trước khi cô thật sự hiểu tâm ý của anh, anh phải nhịn mới được.
“Đi thu thập hành lý.” Anh nói với cô.
Cô kinh ngạc nhìn anh, vẻ mặt khó hiểu cùng ngạc nhiên.
“Trong nhà loạn thành như vậy, hơn nữa mới bị người lạ xâm nhập, tôi không yên lòng, không thể cho em buổi tối lại ở nơi này.” Anh không chuyển mắt nhìn cô nói, biểu tình là thật sự nghiêm túc.
“Tôi không sao……” Cô mở miệng nói, lại lập tức bị anh ngắt lời.
“Nhưng là tôi có. Đi thu thập hành lý, không cần tranh cãi với tôi, đêm nay hai chúng ta đều mệt mỏi.” Anh kiên định nói.
Phàn Sở Ngữ vốn đang định nói cái gì nữa, lại nghe thấy anh nói “Mệt mỏi” hai chữ liền đem miệng nhắm lại, thỏa hiệp gật đầu, xoay người đi trở về phòng thu thập hành lí đơn giản để qua đêm ở bên ngoài.
“Lão bản, tôi xong rồi.” Cô đeo một cái túi màu cà phê đi ra phòng khách, phát hiện anh đã thay cô sửa sang lại phòng khách một chút.“Lão bản, anh không cần làm như vậy.” Như vậy sẽ làm cô cảm thấy ý tứ thật không tốt.
“Thuận tay dọn một chút mà thôi.” Anh hiền hoà nói.“Có thể đi rồi?”
Cô gật đầu.
Vì thế anh thay cô khóa cửa lại, đưa cô đi theo anh, đi về hướng tương lai của hai người.
Phàn Sở Ngữ không nghĩ nhiều lắm, lão bản muốn cô đi thu thập hành lý, không cho cô ở tại nhà mới bị trộm, cô cho rằng lão bản hẳn là muốn cô đến khách sạn ngủ một đêm, cho nên cô ngay cả kem đánh răng, bàn chải đánh răng, khăn mặt, đồ dùng linh tinh cũng không mang, chỉ mang theo quần áo để tắm rửa cùng đơn giản bảo dưỡng phẩm, đồ trang điểm liền xuất môn.
Trên thực tế, lúc ngồi trên xe anh, cho đến trước xe dừng lại, cô đều không có cái suy nghĩ khác.
Kết quả, cô không nghĩ tới, lão bản nhưng lại đem cô về nhà anh?
Đứng ở trước nhà lão bản, đầu cô tựa như tràn ngập một đống trắng đen lẫn lộn, choáng váng.
“Tiến vào nha! Đứng ở cửa làm cái gì?” Đã đi vào phòng khách Hạ Tử Kình dừng lại cước bộ, quay đầu lại nói với cô.
“Lão bản, tôi cảm thấy như vậy có điểm không ổn.” Cô nhìn anh, có chút gian nan mở miệng nói.
“Làm sao không ổn?” Anh ung dung nhìn cô hỏi.
“Cô nam quả nữ ở cùng một nhà.”
Hạ Tử Kình thiếu chút nữa cười đi ra.“Em là sợ tôi sẽ xâm phạm em sao?” Anh nhướng mày.
“Tôi không có ý này.” Cô lập tức nhíu mày, trả lời.
“Như vậy, em sẽ xâm phạm tôi sao?” Anh hỏi cô.
Cô đột nhiên trợn to hai mắt, dùng sức lắc đầu, đồng thời nghiêm túc thề: “Tôi sẽ không làm việc như vậy.”
“Một khi đã như vậy, cũng nên tiến vào, đều sắp hai giờ, chẳng lẽ em muốn tôi khởi động xe đưa em đến nơi khác ở một đêm sao? Như vậy đến khi quay lại trời đã sáng.”
Phàn Sở Ngữ giật mình sửng sốt một chút, phản xạ cúi đầu nhìn đồng hồ.
Thật sự sắp hai giờ, làm sao có thể?
Nhưng là ngay cả như vậy, cô thật sự sẽ như vậy ở tại nhà của lão bản sao? Bỏ qua một bên cô nam quả nữ chuyện này không đề cập tới, lão bản nhưng là có rất nhiều hồng nhan tri kỷ đối với anh có ý đồ, mỗi người đều mơ làm Hạ phu nhân, làm vợ anh, cô là thư ký nếu không thận trọng từ lời nói đến việc làm, khó bảo toàn sẽ không bị hiểu lầm cho rằng là hồ ly tinh, trở thành mục tiêu công kích của mọi người.
Tục ngữ nói đúng, họa thì nhiều mà phúc chả có bao nhiêu, đêm nay trong nhà tai họa thực rõ ràng là cái thứ nhất, cái thứ hai kia sẽ không là tự dưng bị cuốn vào cuộc chiến của những hồng nhan này đi?
Tuy nói họa vô đơn chí, nhưng có thể tránh, ai không muốn tránh nha?
Xem cô vẫn là vẻ mặt mày nhíu chặt, do dự, bộ dáng bước đi gian nan, Hạ Tử Kình rõ ràng nên giúp cô một tay, trực tiếp đi về phía cô, sau đó cầm tay cô, đem cô kéo vào trong phòng khách.
Bởi vì hành động của anh, Phàn Sở Ngữ khẩn trương đến cả người cứng ngắc, hơn nữa phát hiện cho dù đi vào phòng khách, anh nắm tay cô nhưng không có bởi vậy mà buông ra.
“Lão bản…… tay……” Mặc dù có chút khốn quẫn, cô vẫn là hơi rút tay ra, nhắc nhở anh.
“Để phòng ngừa em chạy trốn.” Anh nửa thật nửa giả nói.
Phàn Sở Ngữ không biết nên nói cái gì, chỉ có thể cam đoan với anh:“Tôi sẽ không chạy trốn.”
Kết quả, anh chính là lộ ra một bộ hoài nghi biểu tình, sau đó tiếp tục nắm tay cô, không có nửa điểm ý tứ muốn buông tay của cô ra.
Tay anh rất lớn, thực ấm, cường tráng mà kiên định, làm cho cô không thể bỏ qua chyện nam nữ phân biệt, mặt cười không tự chủ được hơi hơi phiếm hồng ,“Lão bản, ách, khách phòng ở đâu? Thời gian đã khuya, chúng ta…… Ách, vẫn là nhanh chóng tự vào phòng mình nghỉ ngơi đi.” Cô lắp bắp nói, không biết chính mình vì sao đột nhiên có chút cảm giác khẩn trương.
“Em đỏ mặt.” Ngữ kí của anh giống như vừa phát hiện một đại lục mới, tay chạm vào mặt của cô.
Đối mặt với hành động thình lình xảy ra của anh, Phàn Sở Ngữ bị kinh sợ đến hai mắt mở to, phản xạ cứ như vậy.
Tay Hạ Tử Kình dừng ở giữa không trung, có chút xấu hổ, lại có chút dở khóc dở cười.
Phản ứng của cô tất yếu như vậy kinh hách sao?
“Tôi sẽ không cắn em.” Anh nói.
Xấu hổ làm cho mặt Phàn Sở Ngữ trong nháy mắt lại trở nên càng đỏ.
“Tôi biết anh sẽ không cắn tôi, bởi vì chỉ có ma cà rồng mới có thể cắn người.” Cô nghiêm trang trả lời, ngay cả chính mình cũng không hiểu được như thế nào nói ra lời nói không thể tưởng tượng được như vậy.
“Ha ha……” Hạ Tử Kình hoàn toàn không thể khắc chế cười ra tiếng.
Trời ạ! Cô thực sự có tài làm cho anh cười! Nhưng là tương đối…… Anh có sao? Nghĩ đến bộ dáng cô trước đó khóc ruột gan đứt từng khúc, anh thu hồi tiếng cười.
“Đến đây đi, tôi mang em đi.” Anh nắm tay cô hướng phòng khách đi đến, một bên giải thích: “Căn phòng này, bên trong cái gì đều có, chỉ cần đem cửa khóa lại, em là có thể có không gian riêng tư tuyệt đối.” Một chút, anh ôn nhu nói:“Đem nơi này trở thành nhà của chính mình, hảo hảo ngủ, không cần suy nghĩ nhiều lắm. Ân?
Cô cảm kích không nói gì, chỉ có thể gật đầu.
“Cám ơn anh, lão bản. Đại ân đại đức của anh, tôi nhất định sẽ tìm cơ hội báo đáp.” Cô hứa hẹn.
“Em thực sẽ báo đáp?” Anh quay đầu nhìn cô.
Cô vội vàng gật đầu.
“Nhưng tôi chỉ nhận lấy thân báo đáp.” Anh nói.
Cô cước bộ bỗng nhiên lảo đảo một chút, lộ ra vẻ mặt khiếp sợ, sau đó trừng mắt nhìn anh, do dự mở miệng nói:“Nhưng là lão bản, hiện tại đã không lưu hành lấy thân báo đáp báo đáp, đó là chuyện cổ đại mới có. Anh…… Biết hiện tại là thế kỉ 21 đi?”
Hạ Tử Kình không biết nên khóc hay cười, chỉ có cảm giác anh sắp bị cô làm điên rồi.
Vì sao anh ám chỉ như vậy rõ ràng, cô đều hoàn toàn không cảm thụ được tâm ý của anh đâu?
Thật sự là đàn gảy tai trâu — buồn bực nha.
“Quên đi.” Anh lắc đầu nói, đưa cô đến trước cửa phòng khách, thay cô mở cửa, bật đèn ở trong phòng, lập tức lui ra phía sau từng bước.
“Đây là phòng của em, phòng kia là của tôi, có việc tìm tôi, gõ cửa được.” Nói xong, anh buông tay cô ra, ôn nhu đem cô xoay người đẩy vào trong phòng.“Ngủ ngon.”
“Ngủ ngon.” Cô lăng lăng trả lời.
Anh thay cô đóng lại cửa phòng.
Phàn Sở Ngữ ngủ không tốt.
Cũng không phải bởi vì lạ nhà, mà là trong nhà bị trộm bóng ma vẫn bao phủ cô, làm cho cô cả đêm lăn qua lộn lại như thế nào ngủ cũng không an ổn. Cho đến khi ngoài cửa sổ nắng lên, cô mới mệt nhọc bất tri bất giác ngủ đi.
Chín giờ, Hạ Tử Kình ra khỏi phòng, cửa phòng của cô vẫn là đóng chặt, trong nhà im lặng giống như chỉ có anh một người ở.
Nhưng là giày của cô vẫn ở bên cạnh cửa, chứng minh cô hiện tại là ở trong phòng.
Cảm giác của anh thực kì lạ, là thỏa mãn không đủ, lại có vui cùng không vui.
Cô ở trong nhà của anh làm cho anh cảm thấy thỏa mãn lại vui vẻ, nhưng cô một mình ngủ ở trong khách phòng mà không phải trong lòng anh, lại làm cho anh cảm thấy chưa đủ, không vui.
Lòng người thật không có đáy nha.
Anh nhẹ nhàng lắc đầu, đi đến phòng khách cầm điện thoại gọi đến công ty, nói anh hôm nay buổi chiều mới có thể đi làm, thuận tiện nói Phàn thư ký cùng anh đi ra ngoài công tác. Miễn cho buổi chiều khi bọn họ hai người cùng nhau vào công ty, đưa tới những lời suy đoán không cần thiết, làm cô khó chịu.
Nghĩ vậy, nhớ lại tối hôm qua, cô nước mắt rơi như mưa, bộ dáng thương tâm muốn chết.
Hạ Tử Kình nhịn không được khẽ thở dài. Anh chưa bao giờ giống tối hôm qua như vậy bất lực, thấy cô như thế khổ sở uể oải, lại không biết nên như thế nào giúp cô ngừng thương tâm nước mắt.
Anh thề chỉ một lần này, lần sau không được viện dẫn lẽ này nữa. Mặc kệ làm cái gì đều tốt, anh tuyệt đối sẽ không làm cho chính mình đứng ở bên cạnh xem cô khóc đoạn trường, cái gì cũng làm không được. Tuyệt đối sẽ không!
Thở ra một hơi thật sâu, anh quay đầu nhìn về phía cánh của vẫn đang đóng chặt kia, đoán không biết cô khi nào hồi tỉnh?
Đã trải qua tối hôm qua áp lực, cô khẳng định mệt muốn chết rồi đi?
Hy vọng cô có thể ngủ nhiều một chút, ngủ đến giữa trưa 12 giờ tỉnh lại cũng không sao.
Không ngờ anh vừa mới nghĩ như vậy mà thôi, trong phòng kia liền truyền đến một trận hỗn loạn tiếng vang, tiếp theo vài giây, cửa phòng đột nhiên bị mở ra.
Cô một đầu tóc rối, vẻ mặt bối rối từ trong phòng đi ra, vừa đi vừa kéo váy.
Ngẩng đầu nhìn thấy anh đang ngồi ở phòng khách, cô bị hoảng sợ, phút chốc dừng lại hành động.
“Lão…… Bản?” Thanh âm có chút chột dạ.“Thực xin lỗi, tôi ngủ quên.” Cô nhanh chóng cúi đầu xin lỗi.
Thấy vẻ mặt cô rõ ràng mỏi mệt lại đem chính mình cuống cuồng bộ dáng, làm cho Hạ Tử Kình chỉ cảm thấy một trận bất đắc dĩ cùng đau lòng.
“Tôi không trách em, trên thực tế, tôi vốn hy vọng em có thể ngủ thẳng đến trưa 12 giờ.” Anh nói.
“A?” Phàn Sở Ngữ ngẩn ngơ, ngủ không đủ cùng mệt nhọc làm cho của đầu của cô phản ứng có chút chậm chạp.
“Lại đây .” Anh ngoắc cô.
Cô đi lên trước, sau đó bị anh kéo ngồi ở trên sô pha.
“Tóc rối hết rồi.” Anh thân thủ giúp cô vuốt lại mái tóc.
Cô trừng mắt nhìn, mặc anh sau khi chải vuốt đầu cô vài lần, mới phản ứng trì độn bỗng nhiên trợn to hai mắt, thân mình rất nhanh rụt về phía sau một chút, tránh đi anh quá mức thân thiết hành động.
“Lão bản!” Cô xấu hổ khẽ gọi một tiếng,“Anh, anh làm sao vậy? Còn chưa tỉnh ngủ phải không?” Cô nhìn anh hỏi.
Hạ Tử Kình nhịn không được đảo cặp mắt trắng dã.
“Em mới chưa tỉnh ngủ, tóc rối loạn, em nghĩ để đầu tóc rối như vậy đến công ty sao” Anh nói.
“Tôi có đem theo dây cột tóc, như thế này ở trên xe vuốt sơ cột lại là xong, sẽ không dung nhan không chỉnh đến công ty đi làm.” Cô nhanh chóng giải thích, không nửa điểm hài hước.
Hạ Tử Kình lại lần nữa bại dưới tay cô.
“Tôi vừa rồi đã gọi điện thoại đến công ty, nói em buổi sáng theo tôi ra ngoài công tác.” Anh nói cho cô.
“Hảo.” Cô lập tức gật đầu, sau đó còn thật sự hỏi:“Chúng ta muốn đi đâu đây?”
Hạ Tử Kình ở trong lòng thở dài, sớm đoán được cô sẽ không biết dụng tâm của anh, cho nên anh vẫn là nói thẳng đi.
“Làm sao cũng không đi, bởi vì em cần nhiều thời gian nghỉ ngơi.” Anh không chuyển mắt nhìn cô, ôn nhu nói.“Nếu ngủ được thì em cứ ngủ, chúng ta buổi chiều mới đến công ty.”
qoop!!
Th4 12, 2011 @ 22:01:41
mãi mới đc tem ^^
Kate
Th4 12, 2011 @ 22:04:17
sunny nhanh thiệt
qoop!!
Th4 12, 2011 @ 22:05:31
từ từ đã nàng, ta nhớ ta lấy tem mà, sao lại thành ra sunny nhanh vậy? @ @
Kate
Th4 12, 2011 @ 22:12:03
sorry nàng nha ta edit nhiều quá hoa mắt rồi. là tem của qoop nha mọi người
qoop!!
Th4 12, 2011 @ 22:19:15
ừm, ta đùa đó mà. Nếu Sunny thích thì ta tặng lại cho nàng ấy. ^^
Mà ta là nam đó à. ^^
Sunny
Th4 12, 2011 @ 22:39:28
đi đến đâu cũng bị nhầm là nàng thế này
đề nghị đổi avatar khác men hơn a ^^
Sunny
Th4 12, 2011 @ 22:20:56
qoop ca, thành nàng rồi kìa ^^
sướng nha
>_<
qoop!!
Th4 13, 2011 @ 00:07:18
nương tử ta bảo để cái đó hợp với khuôn mặt anh tuấn của ta. ^^
hoahuongduong10
Th5 02, 2011 @ 13:58:33
Sax.
schwar1511
Th4 13, 2011 @ 07:43:40
tội cho qoop! quá, toàn bị lầm là mỹ nhân thui, nói thật là ss thích cái ava của đệ, cho nên khuyến cáo đệ đừng có đổi ava làm gì, mọi người biết làm gì nếu đệ đi đổi cái ava mới nam tình hơn chứ, ai mà có cơ hội được nhầm như vậy nữa, bùn lắm ý…
story7891
Th4 12, 2011 @ 22:04:00
tem
Kate
Th4 12, 2011 @ 22:04:51
tem của sunny rùi nàng ơi
Sunny
Th4 12, 2011 @ 22:10:52
nàng ơi nàng ơi
ta iu nàng quá
nghe chưa quắp ca:
tem là của ta nha
hắc hắc hắc
>_<
Sunny
Th4 12, 2011 @ 22:05:18
ta và nàng bị hụt tem rồi
chia đôi phong bì vậy
=_=
qoop!!
Th4 12, 2011 @ 22:07:23
ừm, sân-ni này, nàng là chủ nhà sao còn đòi giật tem vậy? Ko sang các nhà khác giật ấy?
Sunny
Th4 12, 2011 @ 22:11:30
có chứ
tầm phủ sóng rộng mà
^^
linh tinh lung tung
Th4 12, 2011 @ 22:08:46
ay da pai noi la chi ngay tho hay ngu ngoc day.chep a TK kon chien dau dai.hehe
thanks ss nha
Kate
Th4 12, 2011 @ 22:16:16
không lâu nữa đâu nàng à. sắp có first kiss rùi. mọi người chờ nha
Kate
Th4 12, 2011 @ 22:21:37
ta đã đặt lịch tự động post bài vào 10h tối, các nàng ai muốn giành tem thì lên nha
Sunny
Th4 12, 2011 @ 22:40:55
nàng ……
…… nàng……
hay nha ^^
Kate
Th4 12, 2011 @ 22:22:31
ta đã đặt lịch tự động post bài vào 10h tối, các nàng ai muốn giành tem thì lên nha.
schwar1511
Th4 13, 2011 @ 11:30:27
thôi, ss già rùi ko còn nhanh tay lẹ mắt nữa, từ từ đọc truyện được rùi…cứ ôm soái ca thui cũng vui rùi…
trangdh12
Th4 12, 2011 @ 22:33:18
ôi ta thích truyện này quá ><
cảm ơn sơn-ni nhiều :X :X :X
Sunny
Th4 12, 2011 @ 22:40:05
nàng ơi
là Kate post truyện này
chứ hông phải ta nha
^^
trangdh12
Th4 13, 2011 @ 13:44:48
á, sr nàng Kate, cảm ơn nàng Kate nhiều nhiều!! ><
cảm ơn nàng Sunny vì lập ra wordpress tuyệt vời này cho ta lượn qua suốt ngày =p~
Kate
Th4 13, 2011 @ 15:31:19
không sao, chỉ cần nàng thích truyện này là ta vui rùi
trangdh12
Th4 13, 2011 @ 16:22:57
ủng hộ nàng cả 2 chân 2 tay ^o^
Pandanus255
Th4 12, 2011 @ 22:49:22
Thanks
*Sophie Nguyen*
Th4 12, 2011 @ 22:57:56
Nha Sun ai cung cham nha,chj co chu nha may hm nay vang bong?
Sunny
Th4 12, 2011 @ 23:02:54
ta
có ta
vắng bóng đâu mà vắng bóng hở ???
^^
mai nàng thích giật tem thì….chờ nha !!
Tieudieu
Th4 12, 2011 @ 23:13:22
ta nhớ la toi nay co lượn lờ o nha nàng a, quanh đi quan lai vẫn là mất tem…=.= truyen hay lam, thanks nàng kate naz.
minphu0ng
Th4 12, 2011 @ 23:26:47
th
*Sophie Nguyen*
Th4 13, 2011 @ 01:16:07
Sun a.*hoi nho ty* nang post gjo nao the,bat mj dj de ta gjat.haha. Ta co tat ham ho gjong nang do nha;-)
eoo
Th4 13, 2011 @ 01:26:36
thanks
Van miumiu
Th4 13, 2011 @ 12:14:19
De thuong qua, cam on ban
tranro91
Th5 09, 2011 @ 00:20:42
chi doc het chuong 2 rui day. e xem anh chi di, kute hok?
banhmikhet
Th7 15, 2011 @ 13:52:06
thanks
lion3012
Th8 12, 2011 @ 21:55:06
Phản ứng của chị làm ta chột dạ ghê *đỏ mặt*